Trang

23/10/11

Xem The Social Network và "si" nghĩ ........

Xem phim này khi vừa ra – hôm kia xem lại và nghĩ. Không nghĩ về một cái gì cụ thể, chỉ là nghĩ, nhưng ngồi "tóm" lại thì cũng không thấy mình nghĩ gì.
Phim nói về Mark Zuckerberg. Xem xong đi tìm hiểu về anh này. Mark Zuckerberg quả đúng là thiên tài, anh ta trẻ hơn mình khá nhiều, nhưng quả thực không những có tài về lập trình, anh ta còn là thiên tài về ý tưởng về cách nghĩ.
Mình cũng ước mong làm được cái gì đó, một cái gì đó không cần lớn lao nhưng có ích, vậy mà vẫn chỉ là ý tưởng, là mong muốn. 
Cuộc sống đôi khi không như ta mong muốn, không phải ai cũng có thể là thiên tài, ai cũng làm thay đổi cả thế giới. Nhưng ai cũng phải có lúc buồn, lúc vui. Xem xong phim về Mark Zuckerberg, mình nhận ra rằng, đôi khi chúng ta quá tập trung vào cái tôi cá nhân, mà làm xấu đi một số hình ảnh của cả cá nhân và tập thể.
The Social Network (Mng xã hi) b phim nói v Mark Zuckerberg, có th nói là chng có gì lý thú vi các bn, khoan hãy nói v ni dung, v đ chân thc, nhưng xét trên khía cnh nào đó, khi người ta đã làm phim ch đ nói v mt người, v mt thành qu ca ai đó làm thay đi c thế gii, nghĩa là ta đã công nhn nhng cng hiến ca người đó, tm nh hưởng ca người đó.

Xem xong phim li thy bun, bun vì nhiu chuyn, y thế nhưng mà có l không ai biết mình bun đâu. Như teen nhà ta vn có câu "Đi nó d nhưng vn phi nim n". Có l là đúng thế tht, nhưng vn chưa tìm ra cái d nó là cái gì? Mà cũng nên phi suy nghĩ cho k, chưa tìm ra hay c tình không tìm ra nh

Lm cm mt ri, viết không có đu có đuôi, không có đnh hướng c th cho bài viết, không sc so na ri. Có l bài viết nó cũng nói lên con người mình lúc này... 
Có l
, cái kết hay nht và ý nghĩa nht cho bài viết này, là du ... Nó có ý nghĩa là gì? Xin thưa, có th nó còn na, và nó là cái kết m, ta mun kết thế nào cũng được. Chưa đnh hướng được cái kết c th.

Mệt mỏi ........ và rã rời....

Ngày cuối tuần mà nó thấy phê quá – chương trình kiểm tra giữa kỳ từ sáng đến tối làm nó mệt lử người – ăn vội nắm xôi mua từ sáng làm bữa trưa – nó nhanh nhẩu vào phòng thi cho bài kiểm tra thứ 2, buổi trưa với 1 anh chàng chả quen biết ... 3 tiếng thi mà cứ như vụt qua 15 phút ........ nó thấy như thể chả còn không khí để thở – may mà môn này học thì học thế chớ thực tế nó làm quá nhiều – mà nó còn không có thời gian để nghỉ hay suy nghĩ – chỉ viết là viết. Khi viết nhiều nó mới nhận ra chữ nó càng ngày càng trở nên xấu tệ – không còn tròn trịa – đều đặn như thời cấp II, III nữa mà trở nên cứng cỏi, nét chữ không còn thanh mảnh, dịu dàng mà như rắn lại, đơ càng và càng nhìn thì lại như thể thấy nó "cắm" vào mắt người đọc (là nó) ... tự dưng ngần ấy cũng làm nó mệt đứ đừ – rã rời khi trở về nhà.... tắm táp và ăn qua loa bát mì mẹ đưa – nó nằm vật ra cái ghế dài – dòm cái TV trước mắt như vô hồn rồi nó thiếp đi lúc nào không rõ ........ 2g34 sáng, tự dưng nó thấy đau đau bụng – cơn đau nhè nhẹ thôi – nhưng cũng làm nó khó chịu – nó trở dậy, làm công việc tiêu hóa mà nó có cảm giác như ai đang hành hạ nó – nó thấy người sôn sốt, nong nóng ... mặt mũi, thân thể, tay chân cứ rũ xuống .........


Nó bật lại TV, xem qua 1 film gì đó mà cô gái trong film từ người hoạt bát nhanh nhẩu (khúc này không coi – chỉ nghe các nhân vật trong film đề cập trong lời nói...), trở nên rụt rè, e ngại và tự dưng bị chúng bạn đặt cho cái nick là tự kỷ trong tình yêu... cô gái ấy không quan tâm, hoặc quan tâm nhưng không nói ra. Tự dưng nó "ám" vào nó – nó chợt suy nghĩ hay mình cũng giống cô gái này nhỉ... thời trước của cô ấy trong film nó không được xem qua, nhưng thời sau thì nó chắc một điều: cô gái ấy là người lương thiện, chỉ vì cô đã yêu ai đó nồng thắm nhưng không nói ra → người đó chả biết cô yêu thành ra cô không được đáp lại, cô không được yêu như mong đợi, cô vẫn vui vầy, vẫn có thể đi chơi khuya cùng chúng bạn, nhưng yêu thì chả ai yêu cô cả – cô thầm nghĩ chắc cô xấu quá, và già nữa nên không ai dòm cô hết, cô không lanh lẹ trong lời ăn tiếng nói nên bọn đàn ông cứ thế mà lướt qua cô như thể cô chẳng tồn tại trên đời ........ cứ thế, cứ thế cho đến ngày cô chuẩn bị lìa đời, người đàn ông cô hằng nhớ nhung, yêu thương trong mơ mộng trở về đưa cô đi mới biết là cô yêu thương ông đến cỡ nào ........ ông nghẹn ngào nhưng quá muộn cho một tình yêu câm nín........ nó xem phim mà thấy "chưng hửng": lẽ nào lại như thế ... uổng quá đi thôi, cả một cuộc đời cơ mà, sống có được hai lần đâu?!!! ... vân vân và vân vân .........



c c c ..... nó xem phim xong c như rt bch xung hin ti. Công vic thì nhiu, cái gì cũng mun làm trước. Hôm nào cũng như hôm nào, c tm 7g ti mi lò dò ra khi công ty. Đin thoi thì c đến công ty là vt vào mt ch, mà đã thế, đin thoi toàn đ chế đ câm hay hi hp, có khi có người sáng nhn tin, trưa hay chiu ti mi tr li được. V nhà, hôm nào siêng lm nó mi m máy tính, riêng phone thì li vt vào mt ch, ai gi cũng không hay, ai nhn tin cũng không biết. Giá như công ty không cn phi liên lc thì nó đã vt... cha cái đin thoi đi. Mang vào vướng người.
He he he …. Hôm ba đi ăn cùng sếp v, thy nhà ca sch bong t dưng nó git mình vì thy sao t nhiên nhà ca sch thế. Bình thường tính ra nó không sch s lm cũng ch my khi dơ nhưng nhìn nhà sch quá hóa loáng mt chăng. H h h ….
Tuy bi ch trong người vn còn cái cm giác ca người đang m, nhưng tinh thn và c th xác thy có v hơn ti qua.
Chc cũng phi có mt chút nim vui nào đó, mt chút thoi mái nào đó, mt chút sc khe nào đó, đ ly tinh thn ngày mai làm vic ch nh. Ngày mai đang đến, và ngày mai bt đu t hôm nay. Nói đến câu này, nó li nh ti bài hát, Hát V Cây Lúa Hôm Nay. Tuy ni dung nó không ăn khp gì vi bài viết này, nhưng mà ch có mt câu trong bài đó mà nó thích và thy ý nghĩa, đó là: Ngày mai đang bt đu t ngày hôm nay.