Trang

24/1/12

Cà rốt, trứng, và hạt cafe

Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác đã vội ập đến với mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.

Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và hạt cà phê vào từng nồi riêng ra và đun lại để chúng tiếp tục sôi, không nói một lời.


[Image: 12829318171775038790_574_574.jpg]

Người con gái sốt ruột không biết cha cô đang định làm gì. Lòng cô đầy phiền muộn mà ông lại thản nhiên nấu. Nửa giờ sau người cha tắt bếp, lần lượt múc cà rốt, trứng và cà phê vào từng tô khác nhau.

Ông bảo con gái dùng thử cà rốt. "Mềm lắm cha ạ", cô gái đáp. Sau đó, ông lại bảo cô bóc trứng và nhấp thử cà phê. Cô gái cau mày vì cà phê đậm và đắng.

– Điều này nghĩa là gì vậy cha - cô gái hỏi.

– Ba loại thức uống này đều gặp phải một nghịch cảnh như nhau, đó là nước sôi 100 độ. Tuy nhiên mỗi thứ lại phản ứng thật khác.

Cà rốt khi chưa chế biến thì cứng và trông rắn chắc, nhưng sau khi luộc sôi, chúng trở nên rất mềm.

Còn trứng lúc chưa luộc rất dễ vỡ, chỉ có một lớp vỏ mỏng bên ngoài bảo vệ chất lỏng bên trong. Sau khi qua nước sôi, chất lỏng bên trong trở nên đặc và chắc hơn.

Hạt cà phê thì thật kỳ lạ. Sau khi sôi, nước của chúng trở nên rất đậm đà.


[Image: alb64_Mut%20carot%2030Nov10%20-%2001.JPG]

Người cha quay sang hỏi cô gái: Còn con? Con sẽ phản ứng như loại nào khi gặp phải nghịch cảnh.

Con sẽ như cà rốt, bề ngoài tưởng rất cứng cáp nhưng chỉ với một chút đau đớn, bất hạnh đã trở nên yếu đuối chẳng còn chút nghị lực?

Con sẽ là quả trứng, khởi đầu với trái tim mỏng manh và tinh thần dễ đổi thay. Nhưng sau một lần tan vỡ, ly hôn hay mất việc sẽ chín chắn và cứng cáp hơn.




Hay con sẽ giống hạt cà phê? Loại hạt này không thể có hương vị thơm ngon nhất nếu không sôi ở 100 độ. Khi nước nóng nhất thì cà phê mới ngon.

Cuộc đời này cũng vậy con ạ. Khi sự việc tưởng như tồi tệ nhất thì chính lúc ấy lại giúp con mạnh mẽ hơn cả. Con sẽ đối mặt với những thử thách của cuộc đời như thế nào? Cà rốt, trứng hay hạt cà phê?

Cuộc sống ơi, hạnh phúc là khi......



Đọc ở blog của một cô bác sỹ quen sơ sơ – cổ nói đôi khi viết cũng làm cổ thấy đời bớt buồn và nhàm chán…….. Mình cứ ngỡ là công việc bận rộn của cổ không có thời gian cho sự buồn chán chớ … đúng là không ai dè hé………

Cuộc sống ơi, hạnh phúc là khi……..
…. Khi được hít thở, hít một hơi thật sâu và thật dài cho căng tràn lồng ngực cái không khí tinh khiết và trong lành của tinh mơ buổi sớm, cái không khí có vị mát giống như đang ngậm trong miệng vài hạt đá bào vậy, cái không khí có mùi hương café thoang thoảng mà nồng nàn. Tớ có cảm giác như cơ thể mình đang được tiếp nhiên liệu cho một ngày mới, một cơ thể tràn đầy nhựa sống.........

.....Là khi tớ có cảm giác như lòng nhẹ tênh và bình an lạ khi lặng im ngắm chiếc lá vàng vừa rời cành đang nhẹ rơi trước gió, khi ngắm những giọt nắng cuối ngày đang từ từ chuyển màu trong buổi hoàng hôn.
[Image: 12829319431454928389_574_574.jpg]

.....Là khi bước từng bước nhỏ trên bậc cầu thang, chầm chậm một chút để nghe rõ tiếng bước chân của mình hay chỉ là khi từ từ cọ từng chiếc ly hay chiếc bát nhỏ, rồi khi bất chợt nhìn giọt mồ hôi của chính mình rơi trên sàn khi lau nhà, hay khi cố gắng chế biến một món ăn nhẹ cho những người người tớ yêu thương và bật cười khi tưởng tượng tới những khuôn mặt ấy khi nếm thử, cái đầu sẽ lắc lắc hay gật gật và ăn ngon lành nhỉ. Là khi đọc một cuốn sách và hòa mình vào bối cảnh và cảm xúc của những nhân vật trong ấy, là vui là buồn là ghét là giận hờn..vân vân và vân vân..

… Hạnh phúc nhẹ nhàng với những cảm xúc thường ngày như vậy đấy

Cuộc sống ơi…..
…..Hạnh phúc là khi tôi có cảm giác thật thoải mái và thích thú khi chăm chỉ học và tìm tòi rồi khám phá những cái mình thích. Đó là hạnh phúc của sự khám phá, khám phá một kiến thức mới, một vùng đất mới nơi lần đầu tiên tôi được đặt chân tới, một người bạn mới người bạn lần đầu tiên tôi gặp. Đó còn là hạnh phúc của lao động, hạnh phúc khi thấy mình đang sống và chuyển động chứ không chỉ tồn tại, hạnh phúc vì có một ước mơ, hạnh phúc khi có một mục tiêu để hướng tới..

.....Hạnh phúc là khi tôi cảm nhận rõ, cảm thấy như trái tim mình đang lắng lại, não mình như đang mở ra khi tôi nhìn vào đôi mắt những học sinh của mình. Cảm giác của sự lắng nghe và thấu hiểu, thấu hiểu vì tôi cũng từng trải qua những cảm giác ấy của các em bây giờ, hiểu để tôi biết rằng các em cần gì và tôi sẽ tìm cách giúp các em ra sao..

[Image: images460727_hug_2.jpg]

Tim như lắng lại và não như mở ra khi tôi lặng im lắng nghe tâm sự của bạn tôi hay chị tôi, chỉ biết lặng im vì tôi chẳng đủ kinh nghiệm sống để có một lời khuyên hợp lý nhưng tôi biết mình đủ yêu thương để lắng nghe. Và cũng vậy khi tôi cần được sẻ chia, khi tôi có thể mở lòng mình với người khác được dựa đầu vào vai bạn, chỉ thế thôi chẳng cần một lời an ủi hình thức. Đó là cảm xúc của sự chia sẻ, cảm xúc khi chạm được vào trái tim và tâm hồn của nhau, cảm xúc khi cảm nhận được tình người với người..

…..Và hạnh phúc với tôi còn có đôi mắt hiền và cái mắng yêu của bà, có nụ cười của bố, có đôi mắt to trong sáng, có những câu nói ngốc xít và đáng yêu của em, và cả đôi bàn tay nhỏ bé hay cái ôm siết chặt, cái hôn rõ kêu lên đôi má phính của em nữa.Và còn có cả một đôi mắt dịu dàng với nụ cười yêu thương của mẹ mà tôi chỉ thấy trong trí tưởng tượng, dù chưa một lần nhìn thấy nhưng chỉ cần nghĩ đến thôi tôi cũng có cảm giác yên bình. Đó là hạnh phúc của sự yêu thương, hạnh phúc khi có một gia đình

Cuộc sống ơi……
Hạnh phúc còn là khi tôi thấy thật nhẹ nhõm sau khi những giọt nước mắt của mình rơi vì một thất bại vì một khó khăn hay một nỗi buồn nào đó trong cuôc sống. Khi tôi biết rằng tôi cần phải thay đổi, và rằng ấy vừa dạy cho tôi một bài học thú vị, và rằng việc gì cũng có hồi kết thúc…rồi mọi chuyện sẽ qua thôi phải không ấy….
Hạnh phúc còn là khi tim tôi như bị bóp nghẹt khi thấy nước mắt tuôn rơi trên mặt một cô gái có bố đang hấp hối trong phòng hồi sức của bệnh viện, tôi thấy tim mình ghẹn lại khi trong đầu hiện lên khuôn mặt của bố mình, nếu người nằm kia là bố tôi thì tôi sẽ ra sao, tôi có cảm giác như bầu trời đang vỡ ra và đổ xuống đầu mình không môt cái gì che chắn…..

[Image: happiness_by_wint3r88.jpg]

Rồi khi tôi chứng kiến cái khuôn mặt ủ dột của một người cha khi phải ký
giấy cắt đi một chân của cô con gái mới 21 tuổi đầu của mình mặc dù không một giọt nước mắt rơi nhưng ai có thể hiểu nỗi đau ấy lớn đến đâu. Rồi những tiếng nức nở của người vợ trong bộ quần áo cũ kỹ, đang nắm chặt đôi tay người chồng với vết thương sọ não đang nằm chờ mổ, đó là nỗi đau khi nhìn người thân của mình đau hay còn cả nỗi lo về cơm áo gạo tiền, về một tương lai đầy chông gai ở phía trước..

Tôi vẫn gọi đó là hạnh phúc vì với tôi hạnh phúc không chỉ là những cảm xúc biểu thị cho niềm vui, đó là hạnh phúc của sự cảm thông, hạnh phúc khi tôi hiểu được thế nào là tình con người trong cuộc sống, hạnh phúc khi tôi thấy như mình đang hòa vào cuộc sống này. Tôi cảm nhận được nỗi đau để tôi biết mình cần phải học nhiều hơn, để trở thành một thầy thuốc tốt hơn..

[Image: happiness_quotes_graphics_01.gif]

Thế đấy, còn với bạn hạnh phúc là gì thế ?
Còn với tôi hạnh phúc đơn giản lắm, hạnh phúc chỉ đơn giản là được sống bằng cả trái tim mình…vậy thôi

Vui vui: Cách nằm ngủ cũng nói lên tính cách

Bạn hay nằm ngủ thế nào? Nằm ngửa à, hay là nằm co quắp? Bạn có hay mơ nói trong lúc ngủ? Bạn có hay chảy nước miếng trong lúc ngủ? Bạn có gối tay lúc ngủ? Bạn có nghiến răng lúc ngủ? Dù kiểu nào thì nó cũng nói lên một phần tính cách con người bạn.
Mời bạn xem những dự đoán của chuyên gia "Gia Cát Đoán" qua từng kiểu ngủ dưới đây nhé:



[Image: ngu-1.jpg]

[Image: ngu-2.jpg]

[Image: ngu-3.jpg]

[Image: ngu-4.jpg]

[Image: ngu-5.jpg]

[Image: ngu-6.jpg]

[Image: ngu-7.jpg]

[Image: ngu-8.jpg]

[Image: ngu-9.jpg]

[Image: ngu-10.jpg]

[Image: ngu-11.jpg]

[Image: ngu-12.jpg]

[Image: ngu-13.jpg]

[Image: ngu-14.jpg]

[Image: ngu-15.jpg]

[Image: ngu-16.jpg]

[Image: ngu-17.jpg]

Cuộc sống hóa ra cũng giản đơn ........

1. Một người đi tìm việc làm, đi trên hành lang thuận tay nhặt mấy tờ giấy rác dưới đất và bỏ vào thùng. Vị phụ trách tuyển người vô tình nhìn thấy, thế là anh được nhận vào làm việc.
Hóa ra để được tưởng thưởng thật là đơn giản, chỉ cần tập tành thói quen tốt là được.

2. Có một cậu bé tập việc trong tiệm sửa xe, một người khách đem đến chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa xe, lại lau chùi xe đẹp như mới, bạn bè cười nhạo cậu đã làm một việc thừa. Hai ngày sau, khách đến lấy xe đạp, liền đón cậu về làm việc trong hãng của ông ta.
Hóa ra để thành công cũng đơn giản: Hãy chứng tỏ mình thích làm nhiều hơn điều phải làm.

3. Một đứa bé nói với mẹ: “Mẹ, hôm nay mẹ rất đẹp.”
Bà mẹ hỏi: “Tại sao?”
Bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ không nổi giận.”
Hóa ra sắc đẹp trong mắt người khác cũng đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.

4. Có ông chủ bắt con trai làm việc vất vả ngoài đồng. Bạn bè nói với ông ta: – “Ông không cần phải bắt con trai khó nhọc như thế, giống cây này tự nhiên cũng phát triển.” Ông chủ nói: “Tôi dạy dỗ con cái chứ đâu phải tôi chăm cây công nghiệp.” 
Hóa ra răn dạy con cái rất đơn giản, để chúng nó chịu khổ chút xíu là có thể được.

5. Một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Làm thế nào tìm được quả bóng rơi vào đám cỏ?
Một người nói: “Bắt đầu tìm từ trung tâm đám cỏ.”
Người khác nói: “Bắt đầu tìm từ nơi chỗ trũng nhất.”
Kẻ khác lại nói: “Bắt đầu tìm từ điểm cao nhất.”
Đáp án huấn luyện viên đưa ra là: “Làm từng bước, từ đám cỏ đầu này đến đầu kia.”
Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được.

6. Có một cửa hàng đèn thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh dùng loại đèn nào vậy, dùng rất bền.”
Chủ cửa hàng nói: “Đèn bị hư hoài đấy chứ, nhưng tôi thay ngay khi nó bị hư thôi.”
Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần dám thay đổi thôi.

7. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tôi mà ở.”
Con nhái ở bên đường trả lời: “Tôi quen rồi, dọn nhà làm chi cho vất vả.”
Mấy ngày sau nhái ở bên ruộng đi thăm nhái bên đường, nó đã bị xe cán chết, xác nằm bẹp dí.
Hóa ra phương pháp an toàn thật đơn giản, tránh xa lười biếng thì có thể được.

8. Có một con gà nhỏ khi phá vỏ trứng để chui ra, thấy con rùa đi ngang gánh chiếc mu nặng nề. Con gà nhỏ quyết định rời bỏ cái vỏ trứng.
Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng thật đơn giản, dẹp bỏ cố chấp thành kiến là có thể được.

9. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần, thượng đế cho chúng mỗi đứa một chân đèn, và dặn lau chùi chúng cho thật bóng sáng. Một hai ngày trôi qua thượng đế không đến, hầu hết các bé đều bỏ cuộc. Chỉ có một em bé vẫn lau chùi chân đèn sáng bóng, dù cho thượng đế không đến, dù mọi người chê nó dại, kết quả chỉ có em được trở thành thiên thần.
Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần đem tấm lòng thật thà ra làm là được.

10. Một thanh niên đến xin làm môn đệ một vị thần. Bỗng có con trâu nghé chui lên từ vũng lầy, toàn thân lấm đầy bùn dơ bẩn. Vị thần nói: “Con tắm rửa cho nó dùm ta.” Cậu kinh ngạc: “Con đi học chứ đâu đi chăn trâu?” Vị thần nói: “Con không chăm chỉ vâng lời, thì làm môn đệ của ta thế nào được.”
Hóa ra biến thành thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra thì có thể được.”

11. Có một đoàn người đãi vàng đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang đồ rất ít.”
Hóa ra vui vẻ thật đơn giản, thiếu chút ít thì có thể được.

12. Màu sắc của cuộc sống ở đâu? 
Buổi sáng thức dậy, màu sắc ánh sáng trên mặt, đón tiếp tương lai bằng vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.
Đến buổi trưa, màu sắc ánh sáng trên eo lưng, thẳng lưng để sống hiện tại.
Đến buổi tối, ánh sáng màu sắc trên chân, chân đạp đất làm tốt chính mình.
Hóa ra cuộc sống cũng rất đơn giản, chỉ cần có thể hiểu được “trân quý, biết đủ, cám ơn”, thì anh có đầy đủ màu sắc của cuộc sống.

Chúc Bạn luôn nhìn mọi sự thật giản đơn.

Nguồn: Sưu tầm.

Ô ........ đáng yêu quá nhỉ.........

[Image: dong_vat_7.jpg]
Chú ơi cho cháu hỏi, cái chú đang cầm trên tay, có ăn được không ạ?


[Image: dong_vat_13.jpg]
Phì phì phì....

[Image: dong_vat_11.jpg]
Cố lên, tao tin mày có thể phi về phía trước.

[Image: dong_vat_9.jpg]
Mèo: Tớ mở cửa thì các ấy sẽ ăn thịt tớ mất.
Chó: Không thể nào, tớ chỉ nuốt ấy luôn thôi.

[Image: dong_vat_3.jpg]
Ô! Đừng vội ghen tị với tôi, kiểu này là mốt 20 năm về trước rồi đấy!

[Image: dong_vat_4.jpg]
Ôi, tôi đã đợi rất lâu rồi đấy, sao trò chơi này vẫn không chịu bay nhỉ???

[Image: dong_vat_5.jpg]
Ơ, con chim ở đâu mà mình nhìn mãi không thấy nhỉ?

[Image: dong_vat_1.jpg]
Ồ, anh ơi, bọn họ đang nhìn anh em mình này.

[Image: dong_vat_2.jpg]
Oa! Ta đang tỏa sáng.

[Image: dong_vat_6.jpg]
Hãy nhìn em, và nói anh yêu em đi, nhé!

[Image: dong_vat_10.jpg]
Khi Boss giữ người phụ nữ của mình........
[Image: dong_vat_12.jpg]
....thì mình phải ôm vịt con mới ngủ được.

[Image: dong_vat_14.jpg]
Chị ơi, chị ăn một mình mà không thấy nghẹn sao?

Ô hay........ thật vụn vặt....

Tuy đây chỉ là những vụn vặt đời thường
…nhưng đôi khi nó khiến chúng ta phải suy gẫm
Tuy nó có thể bay theo cùng cơn gió
…nhưng nó cũng lưu lại trong ta …dù là vài giây ngắn ngủi…

[Image: coeurs-livre-coeur-big.jpg]

Có một người quen (đã lớn tuổi) khoe với mềnh là vừa mua iPad 2 vì người này “rất yêu thích đọc sách”……

Khỏi nói thêm về những ưu điểm về loại máy “kỹ thuật cao” này, nhất là trong kinh doanh, hay việc sử dụng tiện lợi trong khi chào hàng v.v…

Nhưng nói đây là thói quen “yêu sách”…thì nhân danh người cũng từng là một con mọt sách – cũng đã từng “gặm nhấm” không biết bao nhiêu tiểu thuyết từ bi thương ướt át tới những loại võ hiệp đánh đấm quyền chưởng ngợp trời – cho tui được “cười” trong vài giây phút.

Bản thân tui chỉ “khoái” đọc vài quyển sách mình thích, vài nội dung mình cần, nên dù có đọc “ngấu nghiến” mềnh chỉ dừng ở chỗ amateur mọt sách. Còn những kẻ yêu sách ư…họ thật sự là rất “khác”.

Số là ngày xưa mềnh vẫn hay chui vào nhà sách khi đi học mà mắc mưa mà không mang áo mưa ấy. Trong những lần chui vào nhà sách quen thuộc – mềnh thường chú ý tới một quý bà. Chắc rằng tuổi bà cũng trạc tuổi mẹ mềnh hay ít hơn chút ít. Bà không trang điểm cầu kỳ hay quá chải chuốt, mà ngược lại bà khá đơn giản nhưng tươm tất. Mỗi khi bà đã yên vị ngồi rồi, bà ngồi thật ngay ngắn và lấy ra cuốn sách vừa mua được, nhẹ nhàng lật từng trang và đọc. Đi học con đường đó – hay chui vào nhà sách đó và dòm bà đó một thời gian khá dài nên mềnh cũng để ý thấy cái carte bà chặn sách luôn là một cái giống nhau, dù là quyển sách có thay đổi mỗi lần mình gặp bà. Đôi khi, mềnh nghĩ bà đọc sách mượn ở đâu đó nhưng bà vẫn bao sách và làm dấu khoảng đã đọc với cái carte của mình chứ không tùy tiện gấp nếp trang sách để làm dấu như thói quen của một số người.

Bản thân mềnh tuy còn xa mới đạt tới sự “yêu sách” nhưng mềnh nhớ có những lần đọc Jane Eyre (Charlotte Bronte), gấp sách lại, như bỗng nghe tiếng gió, nghe lạo xạo tiếng bước chân nàng quay về lâu đài…, nghe tiếng vó ngựa của Rochester, nghe tiếng hú rùng rợn của bà vợ điên rồi giật mình tỉnh giấc…khi quyển sách còn đang ôm trên tay…
Một quyển sách còn mới…thật là khó tả cái cảm giác khi lật sang trang, từng trang, từng trang như dính lại với nhau…và còn có cả mùi giấy mới…
Một quyển sách cũ…cái mùi giấy như đã trải qua…hàng trăm năm…gáy sờn…vàng úa…

iPad ơi là iPad ơi……mềnh hiểu rõ sự tiện dụng, khi cần mềnh vẫn dùng để đọc thông tin cần tìm. Nhưng nó không thể thay thế cái cảm giác khi bàn tay, cặp mắt và cả khối óc của ta khi “chạm” vào một quyển sách thật…cái cảm giác đó, một amateur như mềnh chỉ có thể cảm nhận như vậy, còn sâu xa hơn thì mềnh chưa đạt tới … “cảnh giới”…nên thôi đành dừng ở đây…

Thêm một.... bớt chút ít ........ và ....

Đọc ở đâu đó bài thơ này – chia sẻ vài si nghĩ lung tung xà beng đến cả nhà........ 

Thêm một

Thêm một chiếc lá rụng,
Thế là thành mùa thu.
Thêm một tiếng chim gù,
Thành ban mai tinh khiết.

Dĩ nhiên là tôi biết,
Thêm một - lắm điều hay.
Nhưng mà tôi cũng biết,
Thêm một - phiền toái thay!

Thêm một lời dại dột,
Tức thì em bỏ đi.
Nhưng thêm chút lầm lì,
Thế nào em cũng khóc.

Thêm một người thứ ba,
Chuyện tình đâm dang dở.
Cứ thêm một lời hứa,
Lại một lần khả nghi.

Nhận thêm một thiệp cưới,
Thấy mình lẻ loi hơn.
Thêm một đêm trăng tròn,
Lại thấy mình đang khuyết.

Dĩ nhiên là tôi biết,
Thêm một lắm điều hay.

Trần Hòa Bình

Quá nhiều ghen tuông làm cho Tình yêu chết trong nghi ngờ. 

Quá nhiều giận dỗi làm cho Tình yêu chết trong mệt mỏi. 

Quá nhiều nước mắt làm cho Tình yêu chết trong đau khổ. 

Quá nhiều lãng mạn làm cho tình yêu chết trong ảo ảnh. 

Quá nhiều thực tế làm cho Tình yêu chết trong toan tính. 

Quá nhiều đam mê làm cho Tình yêu chết trong mộng mị. 

Chỉ một chút, chỉ một chút thôi … 
Giận hờn một chút để biết mình được yêu thương...
Bướng bỉnh một chút để biết mình được chiều chuộng....


Nhưng đôi khi ta lại nên bớt đi một điều gì đó bởi chính những điều mà chúng ta cho rằng là nhỏ bé và vô hại lại có thể tác động không tốt cho cuộc sống. 

Bớt đi một hơi khói thuốc để tăng thêm dù chỉ là một giây cho cuộc đời. Có thể hơi khói thuốc ấy làm cho con người ta thoải mái, quên đi ưu tư, phiền muộn, giải khuây, giảm căng thẳng lúc đó. Nhưng người ta đâu để ý rằng người khác hít phải hơi khói ấy khó chịu thế nào? Rằng hơi thuốc ấy sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của chính bạn sau này.

Mất đi 1 phút nông nổi để thấy mình cần bình tĩnh hơn.....

Thêm một chút quan tâm, sẻ chia để thấy rằng ta cũng được quan tâm và chia sẻ thật nhiều....

Thêm một nụ cười, một cái ôm, một tin nhắn quan tâm, thêm một người bạn tốt, thêm một chút ân cần yêu thương....

Thêm một lời yêu để thấy rằng ta là của nhau, ta cần có nhau trong cuộc đời này....

Thêm một mắt xích để thấy mình cũng là một phần quan trọng của cuộc sống. 


Mỗi người chúng ta cũng như từng câu chữ, nếu không được đặt đúng chỗ sẽ mất đi giá trị. Vì thế chúng ta hãy chú ý nên thêm bớt thế nào dù chỉ là những dấu chấm câu để chúng không trở nên vô nghĩa và bạn hãy suy nghĩ trước khi hành động một điều gì đó.

Tìm trong nỗi nhớ ........

Đó có thể không phải là một nỗi nhớ quay quắt, một nỗi nhớ âm thầm chấp nhận của tình yêu xa mà là điều gì đó trống trải, xa vắng và hẫng hụt, tuy vậy thôi nhưng cũng đủ làm cảm giác chờ mong khoảnh khắc được gặp nhau đến chảy bỏng…

Nỗi nhớ là khi nhìn và mong ngóng cái điện thoại, trông chờ dòng tin nhắn, chỉ rất nhỏ thôi cũng đủ để mình nở nụ cười nho nhỏ – nhưng khi bất kỳ ai nhìn thấy cũng đều có thể cảm nhận được cảm giác hạnh phúc là như thế nào…


[Image: 352124484f6db9bcae7-1.jpg]

Nỗi nhớ là khi đi trên đường, đi học, đi làm hay khi làm bất kỳ chuyện gì, hình bóng của người ấy đều hiện lên, những kỷ niệm dù là rất nhỏ cũng đủ để mình mỉm cười, tất cả rất tự nhiên hiện lên để biết rằng không lúc nào là mình không nhớ tới người ấy….

Nỗi nhớ là trong bất kỳ những khoảng thời gian trống nào, mọi suy nghĩ đều hướng về người ấy, đọc lại những tin nhắn, nhìn lại những bức ảnh, ngắm thật lâu mà chỉ muốn ôm chúng thật chặt, trông chờ phép màu có thể mang người ấy từ một điều gì đó vô hình trong tiềm thức trở thành con người hữu hình có hơi ấm cho một vòng tay, có hạnh phúc cho một ánh mắt yêu thương….

Tình yêu là gì?

Nỗi nhớ là khi mình mong được nhìn thấy người ấy hàng ngày, chỉ một ánh mắt nhìn thôi cũng để mình cảm thấy ấm áp, bao nhiêu tâm trạng trống trải, nhớ mong như cùng tan biến hết, điều ở lại là cảm giác kỳ lạ cho một điều không thể lý giải về sức mạnh của một hình dáng, bóng hình, rất quen thuộc nhưng sao lại có thể mang lại cho mình nhiều cảm xúc tới vậy….


Nỗi nhớ là miên man những suy nghĩ về người ấy, cho dù là mới gặp nhau, cho dù là vừa tạm biệt được vài phút thì cảm giác trông mong một tin nhắn về nhà an toàn của người ấy cũng đủ để ta biết nỗi chờ đợi vài phút nó dài ra sao….

Nỗi nhớ là cả một niềm cảm động mạnh mẽ, là một tin nhắn nhớ thương mà khi nhận được mình cảm nhận thấy rõ ràng như có một cơn sóng cảm xúc dậy lên trong lòng, xúc động có, nhớ nhung có, mong mỏi có, và đôi khi còn có cả những giọt nước mắt,…nhớ mà không thế gặp, nhớ mà không thể ôm người ấy, nhớ mà không thể nói chuyện…....điều đó thật sự để lại rất nhiều những xúc cảm khó có thể kìm nén…

Nỗi nhớ là khi xem bộ phim tình cảm hay, nghe một câu chuyện tình yêu xúc động, ta bắt gặp hình ảnh của người ấy trong đó, nghĩ thật nhiều, mơ mộng thật nhiều để biết rằng những lời thoại trong phim, những tình tiết trong truyện đều là những cảm xúc hoàn toàn có thật và không xa rời thực tế chút nào, khi đó hình ảnh người ấy lại hiện lên khiến ta mỉm cười vì mình đã hiểu được một phần thế nào là yêu….

Yêu là nhớ, là thương, là vấn vương đợi chờ, cho dù là một khoảng cách xa xôi, cho dù là được nhìn thấy người ấy hàng ngày thì nỗi nhớ đều mang lại rất nhiều những cung bậc tâm trạng cho những người đang yêu........ Đơn giản chỉ vì sự tồn tại, xuất hiện của người ấy đối với ta đã là cả một niềm hạnh phúc, được bên cạnh người ấy đã là cả một niềm ấm áp và bình yên…

Ôi..........tìm đâu ra tình yêu của tôi trong nỗi nhớ bây giờ.........

Tình vỗ cánh bay

Đã lâu rồi phải không đằng ấy, kể từ khi mỗi người chúng ta chọn một lối đi riêng cho con đường hạnh phúc. Với tớ, hình bóng đằng ấy luôn hiện diện trong trái tim tớ. Từ giọng nói đến tiếng cười, ánh mắt và cả bờ môi... tớ không thể nào xóa tan những thứ thuộc về đằng ấy ra khỏi tâm trí tớ.

Đằng ấy biết không, tớ đã từng yêu đằng ấy nhiều lắm. Yêu hơn cả bản thân tớ. Và rồi tớ bỗng chết lặng khi trong lần tớ tỏ tình bối rối đó, nhận được từ đằng ấy câu nói phũ phàng "Chúng mình mãi là bạn nhé!". Đằng ấy à, tớ như người say quên mất ngày mai, phút chốc đó, tớ ước như mình là kẻ điên chỉ ngu ngơ, khờ dại ôm mối tình câm, khi chợt tỉnh thì tình ơi đã vỗ cánh bay. Tớ không đào ao nuôi cá, tớ không đan lồng để nuôi lớn chú chim kia... nhưng tớ nghe như luyến tiếc một cái gì đó vừa đánh mất.

Tớ tạm gác tình đơn phương lại và chôn chặt vào quá khứ, một khoảng lớn trong trái tim đau để nhìn đằng ấy cất bước theo tình duyên đằng ấy chọn. Và tớ cũng tìm cho mình một khoảng trời riêng êm ấm. Nhưng con tim này vẫn giữ mãi hình bóng đằng ấy ngày xưa.


[Image: 1318215700_Ao-mong-tinh-yeu.jpg]

Rồi một ngày, tớ lại nghe được giọng nói đó, giọng nói một thuở nào. Tim tớ rung lên từng hồi. Tớ nao nao muốn tìm và gặp lại giọng nói đó...

Hằng đêm tớ thao thức và mong mỏi một nụ cười, giọng nói... chờ đèn bên kia vụt sáng để được gặp mặt ai đó, nghe giọng ai đó dịu ngọt pha chút bướng bỉnh và nhất là nụ cười ưa nhìn ấy. Nhưng trớ trêu thay, chỉ một lần thấy mặt và một lần nghe được giọng nói đó, con tim tớ như trỗi dậy khúc tương tư.

Như thói quen, đêm đêm lại ngồi trước màn hình để chờ đợi... mòn mỏi thiếp đi trong giấc ngủ. Sáng ra lại trách móc, giận hờn.

Sao ai đến một lần rồi vắng bóng
Để tim này trỗi dậy khúc sầu vương
Mối tơ kia có se sợi chỉ hồng
Hay đùa giỡn trái tim vừa lỗi nhịp?


Từ khi gặp và biết ai đó, chợt mối tình cũ ngày nào ùa về trong bóng hình của ai đó. Trái tim này như cứa máu, đau xé. Vừa muốn gặp lại tình cũ vừa mong gặp được ai đó. Giọng nói ngọt ngào làm thổn thức trái tim đau.

Bỗng một ngày chợt nói ra hết tận đáy lòng mình. Nhẹ nhõm nhưng hụt hẫng. Biết rằng không thể nhưng sao tâm này cứ muốn thế. Biết rằng ảo mộng nhưng luôn muốn mộng hóa yêu thương.
Suốt một đời chân đi tìm ảo mộng
Thoáng gần kề lại vuột mất ngoài khơi
Gió đêm nay heo may mùi hương nhẹ
Có mang về chút hơi ấm người thương!

Chuyện mấy cô chưa chồng........

Một cô gọi “chị”
Mình thích ăn quà quê nên thằng ku-em đồng nghiệp từ quê ra – mang về món bánh lá dứa ngon tuyệt, nói là của chị cùng xóm mua dùm. Mình đang ăn ngon lành bỗng nhận thấy vẻ mặt quạu đeo cũng của nhỏ-em đồng nghiệp – người yêu của ku-em đồng nghiệp và nhất là cô chị Admin thì vừa ăn…vừa cười tủm tỉm
Té ra cô nàng chị cùng xóm í chưa chồng, mỗi khi đứng cạnh thằng ku-em đồng nghiệp thì cứ như là sam…bám vai, bám tay…chị, chị…em em nũng nịu. Nhỏ-em đồng nghiệp tức tối nói : “nhiều khi trước mặt em nó cũng làm như em tàng hình vậy đó!”

Nghe xong mình buông dĩa, thực sự món bánh đó nuốt khó trôi…

Một cô gọi “em”
Cô bạn làm cùng module mí mình “trình” cho mình một tin nhắn, mà một “cô em” chưa chồng 30 tuổi nhắn cho chồng cô : “đi xong việc… (tên công việc)… thì mình café Sài Gòn nha anh” và ngoài ra còn vài lời mời mọc ngọt ngào khác… 
Nghe nói cô gái này học vấn cao, văn chương giỏi và mẹ cô ta thường tự hào về điều đó. Nhưng hình như mẹ cô ta không chỉ dạy cho cô ấy việc đối nhân xử thế sao cho đúng. Và hình như cô gái này đã vận dụng văn chương sai mục đích và đối tượng thì phải. Trong xã hội hay trong công việc đều có cái giới hạn nhất định. Tuy không nên khắt khe, nhưng cũng cần tuân thủ. Ngoài mức độ công việc mà cô ta cứ mời mọc riêng tư thế kia thì....…chậc chậc chậc........ chết mất thôi...

Thế là mình đành nêu giải pháp.........…dự báo thời tiết…....gió thổi cấp 5


Một cô gọi “bạn mình”
Cô bạn cùng khóa Đại Học (gọi là cô A) nức nở khóc khi gặp mình dưới màn mưa khi hay tin chồng mình cùng 1 cô bạn Đại Học khác (tạm gọi là cô B) – cùng khóa nhưng không cùng khoa – “lên giường” nhiều chuyến và thậm chí cô B còn đang dọa dẫm cô A sẽ “lấy giống” anh chồng để làm của riêng (đứa con). Cô A kể lể nghe cô B cứ gọi anh chồng là “bạn mình, bạn mình” nên không thấy có gì là thân thiết cả – thành ra “mất cảnh giác” – giờ mới ra nông nỗi…….. mình nói với bạn: anh chàng “bạn mình” không còn muốn sống với cậu nữa thì thôi vậy – kệ họ – không chừng như thế cô B và anh chàng “bạn mình” kia lại còn tức điên lên vì cậu chả thèm ghen tuông này nọ. 
Mà đúng thiệt, cô B – thậm chí anh chồng “bạn mình” – cũng khùng điên lên vì cô A phẩy tay cái rụp … chả thèm liếc nhìn lấy một cái …

Những mảnh vụn này… có lẽ mình hơi khắt khe, nhưng có khi những cơn gió nhẹ cũng có thể biến thành những cơn bão lớn…