Trang

24/1/12

Ta tiễn tuổi 38....

Bầu trời như chao nghiêng bởi chiếc lá vàng buông mình xuống thềm nắng. Nắng nhạt. Một chút ửng hồng trên gương mặt trời. Trời đang say, đất đang say trong men cay của nỗi buồn nhân thế. 


[Image: 1325079483_fhfdj.jpeg]

Một chiếc lá đã trút bỏ bộ xiêm y màu xanh biêng biếc để khoác lên mình màu vàng của đơn côi rồi từ biệt cây. Chiếc lá cuốn thời gian chạy thật nhanh về phía quá khứ. Màn đêm dần xuất hiện với một chút tím man mác, một chút sương mỏng như đội khăn tang cho khung trời để đưa tiễn năm về quá khứ. Một năm nữa lại đi qua đời ta. Tháng ngày trượt dài trên 38 phím cầm để rồi phải dừng lại ở một nốt trầm buồn. Ta sắp bước qua tuổi 38. Thời gian thật tồi tệ với người.

Câu hát "Tuổi buồn em mang đi trong hư vô ngày qua hững hờ", thời gian đã khắc những nét ưu tư trầm mặc lên tuổi. Ta vô tình nhặt chút hồn nhiên còn sót lại trong những tháng năm tuổi thơ, trong những khát khao của tuổi mới lớn như một hoài niệm để nhớ về, để buồn, để xa xót.

[Image: 13250793782110027177_574_0.jpg]

Nhưng hỡi ôi. Sao đời người lại tính bằng tuổi tác nhỉ? Tuổi tác nào có vĩnh hằng đâu mà con người cứ muốn trường tồn mãi mãi. Không, sự sống của con người là mãi mãi chứ. Ta lại nhớ Haruki Murakami nói rằng sự sống vẫn luôn hiện hữu dù trong cả cái chết. Bởi chết là một phần của sự sống. Dù cho ai đó có đi đến miền cực lạc thì sự sống của họ vẫn còn trong những người đang sống. Người phương Đông cho rằng sự sống của con người vẫn được duy trì bằng sự cống hiến, bằng trao truyền, bằng quan hệ huyết thống. Và sự sống vẫn luôn là bất tận.

Nhưng sao ta vẫn man mác nỗi buồn khi tuổi mới đang cập kề thò những bước chân vào đây? Ta sống và yêu những gì hiện tại quanh ta để không một mảy may tiếc nuối. Ta sống hết mình cho ngày hôm nay như thể đời người là vĩnh hằng. Ta trân trọng từng phút giây sống, trân trọng những người quanh ta, cuộc sống quanh ta, thế giới quanh ta để lỡ mai này có làm thân cát bụi cũng sẽ được thảnh thơi bay trong cái đời sống vĩnh hằng ở phía bên kia.

Ta nâng niu những người ta yêu thương bằng cả tấm lòng chân thật, bằng con tim tha thiết như yêu chính ta đấy. Và đôi khi lòng ta vẫn còn ham hố những điều phù du để làm khổ chính ta, làm khổ chính người ta thương yêu nhất. Ta vẫn chứa chan một nỗi giằng xé khi làm người ta yêu thương phải đau lòng phiền muộn vì ta bởi ta còn quá ích kỉ, chỉ muốn chiếm đoạt tình yêu của người cho riêng mình. Đôi khi ta làm khổ những người thân quanh ta bằng yếu mềm, bằng nước mắt để trái tim họ cũng phải đau đớn cùng ta. Đôi khi ta thấy mình nhỏ bé trước biển đời đầy những cuồng vọng. Đôi khi lòng tham lọt vào trong trái tim ta để rồi gây tội.

[Image: 132507929286274892_574_0.jpg]

Một năm qua đi. Đời thêm một tuổi cho mỗi người. Nhìn lại quãng đường 12 tháng qua thấy sao buồn tênh. Những cố gắng đã không cưỡng nổi số phận. Những hy sinh đã trở thành vô ích, những dòng nước mắt đã trở nên nhạt nhòa, những nụ cười héo hon như cánh hoa bị dòng đời lướt qua dập nát.

38 phím cầm! Mỗi phím ngân lên là những giọt buồn tênh. Mỗi phím rung lên là trái tim trở nên đau buốt khi hoài niệm về những hạnh phúc đã qua. Bản nhạc cuộc đời vẫn lúc trầm lúc bổng đầy mê say mà 38 phím cầm trong đời ta được đánh lên như những vết cứa vào lòng. Những niềm vui chưa kịp vút lên thành bản nhạc vui tươi réo rắt bỗng chốc đã thả ta vào thăm thẳm những trầm buồn.

Cung đàn còn có phím trầm, phím bổng nữa huống chi là đời người. Nốt trầm nỉ non mãi thì cũng đến lúc réo lên những khúc nhạc vui tươi chứ. Con đường hầm đi mãi rồi cũng đến với vùng trời đầy ánh sáng chói lòa. Ta chẳng đứng yên nữa, sẽ đi đến vùng trời rạo rực niềm hạnh phúc và tươi sáng những niềm vui.

38 mùa qua lặng lẽ trôi đi, tuổi thanh xuân vẫn căng đầy trong niềm rạo rực đón mùa mới sang. Ta sẽ bước vào mùa mới với con tim yêu đời tha thiết, với khát khao tận hưởng cái mê say ở đời. Để lỡ nhiều năm sau ngoái lại thấy ta đã trưởng thành và toại nguyện những ước mơ trong đời.

Nhưng liệu dòng đời lắm lối có đưa ta đến bến bình yên như ta vẫn lạc quan hay mỗi bước đi lại thêm những giọt lệ trào (?!?!)

Ta yêu đời và đời hãy yêu ta nhé.

Viết cho tuổi cũ sắp qua và tuổi mới sắp đến...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét