Trang

24/1/12

Ô hay........ thật vụn vặt....

Tuy đây chỉ là những vụn vặt đời thường
…nhưng đôi khi nó khiến chúng ta phải suy gẫm
Tuy nó có thể bay theo cùng cơn gió
…nhưng nó cũng lưu lại trong ta …dù là vài giây ngắn ngủi…

[Image: coeurs-livre-coeur-big.jpg]

Có một người quen (đã lớn tuổi) khoe với mềnh là vừa mua iPad 2 vì người này “rất yêu thích đọc sách”……

Khỏi nói thêm về những ưu điểm về loại máy “kỹ thuật cao” này, nhất là trong kinh doanh, hay việc sử dụng tiện lợi trong khi chào hàng v.v…

Nhưng nói đây là thói quen “yêu sách”…thì nhân danh người cũng từng là một con mọt sách – cũng đã từng “gặm nhấm” không biết bao nhiêu tiểu thuyết từ bi thương ướt át tới những loại võ hiệp đánh đấm quyền chưởng ngợp trời – cho tui được “cười” trong vài giây phút.

Bản thân tui chỉ “khoái” đọc vài quyển sách mình thích, vài nội dung mình cần, nên dù có đọc “ngấu nghiến” mềnh chỉ dừng ở chỗ amateur mọt sách. Còn những kẻ yêu sách ư…họ thật sự là rất “khác”.

Số là ngày xưa mềnh vẫn hay chui vào nhà sách khi đi học mà mắc mưa mà không mang áo mưa ấy. Trong những lần chui vào nhà sách quen thuộc – mềnh thường chú ý tới một quý bà. Chắc rằng tuổi bà cũng trạc tuổi mẹ mềnh hay ít hơn chút ít. Bà không trang điểm cầu kỳ hay quá chải chuốt, mà ngược lại bà khá đơn giản nhưng tươm tất. Mỗi khi bà đã yên vị ngồi rồi, bà ngồi thật ngay ngắn và lấy ra cuốn sách vừa mua được, nhẹ nhàng lật từng trang và đọc. Đi học con đường đó – hay chui vào nhà sách đó và dòm bà đó một thời gian khá dài nên mềnh cũng để ý thấy cái carte bà chặn sách luôn là một cái giống nhau, dù là quyển sách có thay đổi mỗi lần mình gặp bà. Đôi khi, mềnh nghĩ bà đọc sách mượn ở đâu đó nhưng bà vẫn bao sách và làm dấu khoảng đã đọc với cái carte của mình chứ không tùy tiện gấp nếp trang sách để làm dấu như thói quen của một số người.

Bản thân mềnh tuy còn xa mới đạt tới sự “yêu sách” nhưng mềnh nhớ có những lần đọc Jane Eyre (Charlotte Bronte), gấp sách lại, như bỗng nghe tiếng gió, nghe lạo xạo tiếng bước chân nàng quay về lâu đài…, nghe tiếng vó ngựa của Rochester, nghe tiếng hú rùng rợn của bà vợ điên rồi giật mình tỉnh giấc…khi quyển sách còn đang ôm trên tay…
Một quyển sách còn mới…thật là khó tả cái cảm giác khi lật sang trang, từng trang, từng trang như dính lại với nhau…và còn có cả mùi giấy mới…
Một quyển sách cũ…cái mùi giấy như đã trải qua…hàng trăm năm…gáy sờn…vàng úa…

iPad ơi là iPad ơi……mềnh hiểu rõ sự tiện dụng, khi cần mềnh vẫn dùng để đọc thông tin cần tìm. Nhưng nó không thể thay thế cái cảm giác khi bàn tay, cặp mắt và cả khối óc của ta khi “chạm” vào một quyển sách thật…cái cảm giác đó, một amateur như mềnh chỉ có thể cảm nhận như vậy, còn sâu xa hơn thì mềnh chưa đạt tới … “cảnh giới”…nên thôi đành dừng ở đây…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét