Trang

24/1/12

Tình vỗ cánh bay

Đã lâu rồi phải không đằng ấy, kể từ khi mỗi người chúng ta chọn một lối đi riêng cho con đường hạnh phúc. Với tớ, hình bóng đằng ấy luôn hiện diện trong trái tim tớ. Từ giọng nói đến tiếng cười, ánh mắt và cả bờ môi... tớ không thể nào xóa tan những thứ thuộc về đằng ấy ra khỏi tâm trí tớ.

Đằng ấy biết không, tớ đã từng yêu đằng ấy nhiều lắm. Yêu hơn cả bản thân tớ. Và rồi tớ bỗng chết lặng khi trong lần tớ tỏ tình bối rối đó, nhận được từ đằng ấy câu nói phũ phàng "Chúng mình mãi là bạn nhé!". Đằng ấy à, tớ như người say quên mất ngày mai, phút chốc đó, tớ ước như mình là kẻ điên chỉ ngu ngơ, khờ dại ôm mối tình câm, khi chợt tỉnh thì tình ơi đã vỗ cánh bay. Tớ không đào ao nuôi cá, tớ không đan lồng để nuôi lớn chú chim kia... nhưng tớ nghe như luyến tiếc một cái gì đó vừa đánh mất.

Tớ tạm gác tình đơn phương lại và chôn chặt vào quá khứ, một khoảng lớn trong trái tim đau để nhìn đằng ấy cất bước theo tình duyên đằng ấy chọn. Và tớ cũng tìm cho mình một khoảng trời riêng êm ấm. Nhưng con tim này vẫn giữ mãi hình bóng đằng ấy ngày xưa.


[Image: 1318215700_Ao-mong-tinh-yeu.jpg]

Rồi một ngày, tớ lại nghe được giọng nói đó, giọng nói một thuở nào. Tim tớ rung lên từng hồi. Tớ nao nao muốn tìm và gặp lại giọng nói đó...

Hằng đêm tớ thao thức và mong mỏi một nụ cười, giọng nói... chờ đèn bên kia vụt sáng để được gặp mặt ai đó, nghe giọng ai đó dịu ngọt pha chút bướng bỉnh và nhất là nụ cười ưa nhìn ấy. Nhưng trớ trêu thay, chỉ một lần thấy mặt và một lần nghe được giọng nói đó, con tim tớ như trỗi dậy khúc tương tư.

Như thói quen, đêm đêm lại ngồi trước màn hình để chờ đợi... mòn mỏi thiếp đi trong giấc ngủ. Sáng ra lại trách móc, giận hờn.

Sao ai đến một lần rồi vắng bóng
Để tim này trỗi dậy khúc sầu vương
Mối tơ kia có se sợi chỉ hồng
Hay đùa giỡn trái tim vừa lỗi nhịp?


Từ khi gặp và biết ai đó, chợt mối tình cũ ngày nào ùa về trong bóng hình của ai đó. Trái tim này như cứa máu, đau xé. Vừa muốn gặp lại tình cũ vừa mong gặp được ai đó. Giọng nói ngọt ngào làm thổn thức trái tim đau.

Bỗng một ngày chợt nói ra hết tận đáy lòng mình. Nhẹ nhõm nhưng hụt hẫng. Biết rằng không thể nhưng sao tâm này cứ muốn thế. Biết rằng ảo mộng nhưng luôn muốn mộng hóa yêu thương.
Suốt một đời chân đi tìm ảo mộng
Thoáng gần kề lại vuột mất ngoài khơi
Gió đêm nay heo may mùi hương nhẹ
Có mang về chút hơi ấm người thương!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét