Tuổi thơ trôi đi nhanh quá. Tôi ngỡ như ngày hôm qua. Tuổi thơ bây giờ trong tôi chỉ quay về trong những giấc chiêm bao, tôi thấy mình vẫn chạy rong chơi, vẫn cắp sách đến trường, vẫn rượt đuổi nhau, tôi nghe cả tiếng cười giòn tan trong gió….
Những giấc chiêm bao của tuổi thơ vẫn cứ hiện về, tôi thấy mình đã trở về với quá khứ. Tuổi thơ lúc nào cũng đẹp, cũng trong sáng và hồn nhiên. Có lẽ đó là thiên đàng của cuộc đời, tôi vẫn luôn nhớ những người bạn nhỏ của tôi….
Cuộc sống làm người lớn của tôi sao mệt mỏi, nhiều lúc tôi thấy mình đuối sức nhưng tôi vẫn cố bơi… và bơi…. chơi vơi một mình….
Mỗi buổi sáng thức giấc là phải nhanh nhẩu lo…. “đi cày” (Sao giống trâu quá!). Đi cày về là lo nhà cửa cơm nước và lo cho công việc ngày mai, những ngày nghỉ ngơi là thiên đàng! Ngày xưa lúc còn là học sinh, tiền bạc chỉ có vài đồng nhưng trên môi lúc nào cũng có nụ cười. Tôi thấy cuộc đời tươi đẹp và đáng yêu. Tình yêu và lu nước lạnh cũng đủ no. Tôi yêu thích những người bạn đồng trang lứa, to nhỏ những chuyện trên trời dưới đất rồi phá lên cười. Chọc ghẹo nhau, chia nhau cái gì đó như miếng bánh mì hay gói mì tôm giấy mà ăn ngon lành.
Từ lúc lớn lên vào đời, đi làm, nụ cười từ từ tắt dần theo thời gian…... Đồng tiền, vật chất, địa vị….. tất cả những thứ phù du ấy lúc còn là học sinh mình thấy nó rất tầm thường nhưng rồi khi con người ta yêu thích nó, cố tìm nó và chạy theo nó thì một số tình bạn cũng phai theo…… hic hic hic ....
Trong tâm tư của tôi sao cứ nhớ về những người bạn cũ, vẫn mong có một ngày gặp lại những người bạn xưa, cười phá chọc ghẹo nhau,….. Tôi vẫn luôn yêu thích tâm hồn trong trắng không bị vấy động vì những vật chất xung quanh……
Tôi xin được gửi gió, gửi mây đến cho những người mà tôi yêu thương. Cầu mong họ hiểu rằng tôi luôn nghĩ đến họ và tên họ hay hình dáng họ luôn xuất hiện trong tâm trí tôi, dù đôi khi chỉ ít nhất là một lần thoảng qua.
P.S.: Ngày hôm nay được phép làm việc ở nhà mà như con điên ấy nhỉ ... hi hi hi ......
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét